Thứ Năm, 3 tháng 4, 2014
Kẻ xấu là phải chết?
Nhập viện cấp cứu sau khi vào công an phường tại sao nhiều người dân sau khi đến công an lại phải nhập viện, tử vong? Ông Ngô Văn Cộ (cha) và chị ngô Thị Tuyết (chị Kiều) mang theo các bằng chứng ra tòa. Ảnh: H.A Theo bản cáo trạng, rạng sáng 12/5/2012, công an phát hiện một vụ trộm cắp tại thị xã Sông Cầu. Nhà bà Nguyễn Thị Thuẫn bị kẻ trộm vào lấy 14 triệu đồng và 5 điện thoại. Dù đã ập vào rất nhanh, song họ vẫn không bắt được 3 kẻ cắp, chúng tẩu thoát được về tỉnh thành Tuy Hòa. Tuy nhiên, sáng cùng ngày, 2 trong 3 kẻ tình nghi, là Trần Minh Cường và Sơn bị bắt. Hai người này khai thêm tòng phạm là Ngô Thanh Kiều. Tức thì, ông Lê Đức Hoàn (Phó Công an TP Tuy Hòa) chỉ đạo cấp dưới đến bắt Kiều về trụ sở công an để làm việc, mà không có bất cứ giấy tờ nào hợp pháp như giấy triệu tập. Sau khi đến hội sở của Công an TP Tuy Hòa, Kiều bị 5 do thám và điều tra viên là Phạm Ngọc Mẫn, Nguyễn Minh Quyền, Đỗ Như Huy, Nguyễn Tấn Quang thay phiên nhau đánh dùi cui vào người, trong khi anh Kiều bị còng tay vào thành ghế. Đến trưa, Nguyễn Thân Thành Thảo vẫn tiếp dùng dùi cui đánh liên tiếp vào đầu anh Kiều, do quá bực tức vì nghĩ anh này ngoan cố không khai nhận tội trạng. Đến đầu giờ chiều, thấy anh Kiều mỏi mệt, ông Hoàn chỉ đạo cấp dưới dẫn anh đi bệnh xá. Trên đường đến Bệnh viện Đa khoa Phú Yên, anh Kiều đã tử vong. Theo trọng điểm Pháp y tỉnh Phú Yên, nạn nhân chết do chấn thương sọ não. Ngoại giả, còn rất nhiều vết thương ở vùng phần mềm. Giữa tháng 3, trong phiên sơ thẩm, 2 hình ảnh trái lập gây ấn tượng mạnh diễn ra tại tòa: bị cáo Thành Thảo cười rất tươi, trong khi đứa con nhỏ của Kiều hôn di ảnh của ba khiến ai nhìn thấy cũng xót xa. Con gái nạn nhân Ngô Thanh Kiều bên di ảnh cha. Ảnh NLĐ hiện nay, sau khi nghe tòa kết án, người ta đã hiểu ý nghĩa nụ cười của Thảo: không có gì phải xoắn?!. Chưa hết, người nhà của bị cáo Thành Thảo vẫn muốn chống án, vì cho rằng bản án đó là “quá nặng”!. Người ta đau đáu trông đợi một bản án công bằng hơn, phải đạo lý hơn. Nhưng rồi niềm tin đã vỡ lẽ khi mà tòa án đã phán quyết một bản án mất lòng dân. Từ phiên tòa này, chúng tôi lại nhớ đến một phiên tòa khác vừa diễn ra ở Quảng Trị cách đây chưa lâu. Nó cũng hỗn loạn giống như thế. Cuối tháng 3, phiên xử dân làng thôn Nhĩ Trung đánh chết 2 kẻ trộm chó cũng đã gây xốn xang dư luận. Do quá tức giận vì liên tiếp bị mất chó, Nguyễn Đăng Trường (29 tuổi) và Trần Văn Tiến (25 tuổi) đã phục kích rình nhằm bắt cho bằng được những kẻ trộm chó. Rạng sáng 29/8/2012, họ cùng dân làng bắt được Nguyễn Xuân Triều (42 tuổi) và Nguyễn Đăng Cường (32 tuổi), cùng trú huyện Lệ Thủy, Quảng Bình đang đi hành nghề; rồi hè nhau đánh chết. Bản án của 10 bị cáo là khá nhẹ: Nguyễn Đăng Trường nặng nhất 3 năm tù, Trần Văn Tiến và 3 bị cáo khác, một người 2 năm 6 tháng tù…Tuy nhiên, với người dân làng Nhĩ Trung, vậy vẫn là quá nặng, họ bức xúc la lối khiến gia đình 2 nạn nhân không dám ra ngoài, phải ngồi lại trong tòa. Có nhẽ, cả gia đình 2 nạn nhân vẫn biết là con mình sai trước. Nhưng, với hành động của dân làng Nhĩ Trung, rõ ràng họ coi trọng mạng chó hơn hẳn mạng người. Sự sống của chó hơn những đứa con của Triều và Cường. Thêm nữa, biết đâu, nhưng người lần trước bắt chó của họ không phải là Triều và Cường, mà là người khác? Dù Kiều, Triều và Cường có làm gì xấu, thì tội của họ vẫn chưa đến mức đáng chết; vợ con của họ vẫn chưa đáng bị mất đi người chồng, người cha. Khuyết điểm của họ sẽ có một thứ chế tài, được gọi là pháp luật đứng ra xét xử. Ai trong đời không từng làm việc xấu, họ có quyền được sám hối, được quay đầu. Quỳnh Như
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét