Thứ Hai, 3 tháng 2, 2014
Đừng để quá muộn mới nói lời ăn năn
Trót gây nên tội nhưng họ cũng đớn đau, dằn vặt khi nhìn thấy người nhà khổ sở, vô vọng trước mức án cao mà pháp luật dành cho con, cháu. Đừng để khi quá muộn mới nói lời hối hận. Nguyễn Thanh Hồng (SN 1980, ngụ Tiền Giang) tự dưng trở thành kẻ giết người chỉ vì tiếc số tiền vừa trao cho cô gái bán dâm. Điều xót xa hơn là hoàn cảnh Hồng rất khó khăn, con bị cáo bị bại não, vợ chỉ ở nhà để coi ngó con. Trong lời nói sau rốt tại phiên tòa phúc thẩm, Hồng lắp bắp nói lời tạ tội. “Bị cáo hết sức ân hận khi đã trót gây ra những đau thương mất mát cho gia đình bị hại. Xin gia đình nạn nhân, bố mẹ và vợ hãy dung thứ cho những lỗi lầm của bị cáo. Mong Hội đồng xét xử coi xét để bị cáo có dịp trở về cùng vợ chăm chút con trai đau ốm. Vắng bị cáo, không biết vợ con ở nhà sẽ sống ra sao?..”, Gã gục mặt khóc. Cả khán phòng lặng người trong tiếng thổn thức của kẻ giết người. Hay một trường hợp phạm tội của một bị cáo khác cũng có cảnh ngộ không kém phần xót xa. Một buổi tối giữa năm 2012, trên đường chở vợ và con trai đi mua điện thoại về thì Nguyễn Thanh Tuấn (sinh năm 1990, ngụ xã Phước Thiền, huyện Nhơn Trạch, tỉnh Đồng Nai) bị nhiều thanh niên chặn đánh vì dám cho xe vượt mặt họ. Giữa lúc hỗn chiến, thấy vợ mang thai đang bị những người đàn ông cao to đánh, Tuấn đã cầm dao đâm loạn xạ để ứng cứu. Hậu quả một người chết, một người bị thương, Tuấn phải nhận 14 năm tù giam. Tại tòa, lời nói sau cùng trước khi Hội đồng xét xử nghị án, người đàn ông đã khóc nức nở “Sau đêm đó, vợ bị cáo đã sảy thai, đứa con trai 2 tuổi cũng bị té giếng mà chết. Vì không chịu nổi cú sốc, vợ bị cáo đã hóa điên, bỏ đi đâu không rõ. Gia đình bị cáo tan nát hết rồi. Bị cáo biết mình có tội nên dù phải ngồi tù bao nhiêu năm để trả giá cho hành vi của mình bị cáo cũng chịu. Nhưng bị cáo vẫn còn đích mẫu không ai nuôi dưỡng. Xin tòa coi xét cho bị cáo”. Không chỉ Tuấn mà đích mẫu của bị cáo này nước mắt cũng không ngừng rơi. Một bản án khác cũng không kém phần nghiệt ngã đối với vợ chồng Nguyễn Đức Lợi (sinh năm 1984) và Dương Thị Sang (sinh năm 1985 cùng ngụ huyện Củ Chi) khi cả 2 cùng bị nhiễm HIV. Vì sức khỏe yếu nên chẳng thể đi làm, cuộc sống của vợ chồng con cái Sang Lợi càng khó khăn. Để có tiền thỏa cơn nghiện, Lợi mua ma túy về bán lại. Dương Chí Dũng “Với cương vị là CT HĐQT mà để xảy ra việc này bị cáo rất ân hận. Qua đây bị cáo xin lời xin lỗi đến đảng, Chính phủ, quần chúng và sờ soạng nhân viên ngành hàng hải vì để xảy ra sai phạm này. Bị cáo hết sức ân hận”, Dương Chí Dũng nói lời sau cùng. Sau đó, bị cáo Dũng đã đọc những câu thơ ngợi ca ngành hàng hải (nhưng bị chủ tọa ngắt lời): 28 năm tương hỗ trở về/ Với người hàng hải nặng thề năm xưa/ Dưới cờ đảng nguyện cùng đưa/ Con tàu hàng hải đến bờ quang vinh Dù không đồng ý nhưng chẳng thể cản được chồng nên Sang đã vô tình tiếp tay cho Lợi. Cả hai bị bắt, hai đứa con chưa kịp lớn khôn bỗng trở thành gánh nặng cho bà nội đã hết tuổi lao động. Nói như vật nài với Hội đồng xét xử, Lợi đã khóc “Bị cáo biết mình có tội. Vợ của bị cáo cũng chỉ là nạn nhân của chồng. Vợ chồng bị cáo cùng bị nhiễm bệnh, không biết có thể sống được bao lâu. Nhưng ngoài đời, mẹ của bị cáo đã quá già để có thể nuôi các con của bị cáo. Xin tòa coi xét”. – Đứng cạnh chồng, Sang không nói được câu nào, chỉ có đôi mắt ầng ậc nước. Hay mới đây, Huỳnh Thị Huyền Như (sinh năm 1978) bị tuyên án chung thân vì lường đảo chiếm đoạt 5.000 tỉ đồng của nhiều người. Được nói lời sau cùng, Huyền Như đã cố nói lời tạ lỗi đến gia đình, đồng nghiệp, những người đã vì bị cáo này mà vướng vào lao lý. Nhưng hơn vớ, hình ảnh đứa bé vô tội được Huyền Như sinh ra trong trại giam đã khiến những người chua xót. Chẳng biết vô tình hay cố ý Huyền Như có thai rồi bị bắt. Không ai biết thực tiễn ra sao nhưng chính đứa bé này đã “cứu” mẹ của nó. Đáng tiếc thay chỉ đến khi đứng trước vành móng ngựa bản năng làm mẹ mới cho Huyền Như thấy cô đã sai lầm khi đi nước cờ này. Đứa bé không hề có tội nhưng giờ bị giam cùng mẹ, không cha, không giấy khai sinh, không được hưởng những thứ giản đơn nhất mà một đứa trẻ thường nhật có. Huyền Như đã khóc rất nhiều trong lời nói sau cùng. Nỗi hối hận dằn vặt, dày vò “siêu lừa”. Khi phạm tội ai cũng chỉ nghĩ đến bản thân mà không lường trước hậu quả. Đến khi có thể nói lời cải hối thì đã quá muộn màng. Dương tự tôn và đồng phạm Nói lời sau rốt trước khi Hội đồng xét xử vào nghị án, bị cáo Dương Tự Trọng tỏ vẻ rất buồn bã. “Dương Chí Dũng là anh ruột của tôi. Thời gian qua tôi luôn sống trong kỷ niệm của hai anh em. Đêm tôi vẫn thầm ước tôi có thể chịu tội thay cho anh tôi và luôn cần mong cho anh tôi được hưởng sự khách quan, khoan hồng của luật pháp, lòng từ bi, khoan thứ, khoan dung, vị tha của người đời. Tình cảm ấy trong con người ai cũng có nên mong mọi người thông cảm”, bị cáo Trọng nói. Còn về phần mình, bị cáo Trọng khẳng định mình sẵn sàng bằng lòng mọi hình phạt. Bị cáo Hoàng Văn Thắng (nguyên cán bộ Phòng cảnh sát điều tra phạm nhân về môi trường, công an Hải Phòng) cho rằng, cái mất lớn nhất của bị cáo sau vụ án này là danh dự của một chiến sĩ công an. Sự trừng phạt lớn đối với bị cáo là đã để lại lý lịch không trong lành cho gia đình. Bị cáo Thắng xin hội đồng xét xử mức án thấp nhất để mau chóng được trở về, xóa lý lịch xấu ấy cho con cái và trả ơn cha mẹ. Về phần mình, bị cáo Nguyễn Trọng Ánh cho rằng vụ án này đã làm mình mất hết tương lai và hình phạt tù sau song sắt không đáng sợ bằng những định kiến bên ngoài. “Cuối năm rồi, bị cáo chúc hạ năm mới hội đồng xét xử và những người có mặt tại tòa hôm nay. Tôi chúc toàn thể cán bộ, nhân viên trong ngành phải vững vàng lên và phải nói không với tội phạm. Nếu có sai thì phải kiêu dũng đối mặt”, bị cáo Ánh nói. HG - PV Dương tự tôn và tòng phạm Dương Tự Trọng và đồng phạm “Dương Chí Dũng là anh ruột của tôi. Thời kì qua tôi luôn sống trong kỷ niệm của hai anh em. Đêm tôi vẫn thầm ước tôi có thể chịu tội thay cho anh tôi và luôn cần mong cho anh tôi được hưởng sự khách quan, khoan hồng của luật pháp, lòng từ bi, độ lượng, khoan thứ, vị tha của cõi tục. Tình cảm ấy trong con người ai cũng có nên mong mọi người thông cảm”, bị cáo Trọng nói. Còn về phần mình, bị cáo Trọng khẳng định mình sẵn sàng hài lòng mọi hình phạt. Bị cáo Hoàng Văn Thắng (nguyên cán bộ Phòng cảnh sát điều tra tù túng về môi trường, công an Hải Phòng) cho rằng, cái mất lớn nhất của bị cáo sau vụ án này là danh dự của một đội viên công an. Sự trừng trị lớn đối với bị cáo là đã để lại lý lịch không trong lành cho gia đình. Bị cáo Thắng xin hội đồng xét xử mức án thấp nhất để nhanh chóng được trở về, xóa lý lịch xấu ấy cho con cái và trả ơn bố mẹ. Về phần mình, bị cáo Nguyễn Trọng Ánh cho rằng vụ án này đã làm mình mất hết tương lai và hình phạt tù sau song sắt không đáng sợ bằng những thành kiến bên ngoài. “Cuối năm rồi, bị cáo chúc hạ năm mới hội đồng xét xử và những người có mặt tại tòa hôm nay. Tôi chúc toàn thể cán bộ, viên chức trong ngành phải vững lên và phải nói không với tội phạm. Nếu có sai thì phải anh dũng đối mặt”, bị cáo Ánh nói. “Dương Chí Dũng là anh ruột của tôi. Thời kì qua tôi luôn sống trong kỷ niệm của hai anh em. Đêm tôi vẫn thầm ước tôi có thể chịu tội thay cho anh tôi và luôn cần mong cho anh tôi được hưởng sự khách quan, khoan hồng của pháp luật, lòng từ bi, khoan thứ, độ lượng, vị tha của dương thế. Tình cảm ấy trong con người ai cũng có nên mong mọi người thông cảm”, bị cáo Trọng nói. Còn về phần mình, bị cáo Trọng khẳng định mình sẵn sàng hài lòng mọi hình phạt. Bị cáo Hoàng Văn Thắng (nguyên cán bộ Phòng cảnh sát điều tra tù hãm về môi trường, công an Hải Phòng) cho rằng, cái mất lớn nhất của bị cáo sau vụ án này là danh dự của một đội viên công an. Sự trị lớn đối với bị cáo là đã để lại lý lịch không trong lành cho gia đình. Bị cáo Thắng xin hội đồng xét xử mức án thấp nhất để nhanh chóng được trở về, xóa lý lịch xấu ấy cho con cái và trả ơn bố mẹ. Về phần mình, bị cáo Nguyễn Trọng Ánh cho rằng vụ án này đã làm mình mất hết mai sau và hình phạt tù sau song sắt không đáng sợ bằng những định kiến bên ngoài. “Cuối năm rồi, bị cáo chúc mừng năm mới hội đồng xét xử và những người có mặt tại tòa hôm nay. Tôi chúc toàn thể cán bộ, viên chức trong ngành phải vững lên và phải nói không với tầy. Nếu có sai thì phải kiêu dũng đối mặt”, bị cáo Ánh nói.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét