Giờ nghỉ đã có sếp "yêu"
Tôi ngập tràn trong hạnh phúc với những nụ hôn ngọt ngào anh mang đến... những nụ hôn đó tôi chưa bao giờ nhận được từ chồng mình.
Mỗi ngày đến cơ quan, việc đầu tiên của tôi là vào trang Bạn trẻ cuộc sống của 24h để đọc những dòng tâm sự của các bạn đọc gửi về cho chuyên mục. Cho dù đọc được rất nhiều câu chuyện liên quan đến vấn đềngoại tìnhhay ngoại tình chốn công sở thì tôi vẫn tin chắc rằng, bản thân mình sẽ không bao giờ vướng vào những chuyện như vậy.
Thế nhưng cuộc sống không đơn giản như tôi nghĩ. Giờ đây, chính tôi cũng không đủ bản lĩnh để vượt qua sự cám dỗ của nó. Tôi cảm thấy rất tội lỗi và dằn vặt lương tâm nhưng bản thân mình không thể thoát khỏi cái vòng luẩn quẩn này. Cũng chính vì vậy nên hôm nay, tôi viết lên những dòng tâm sự này trong tình trạng rối bời… và mong độc giả của chuyên mục Bạn trẻ cuộc sống hãy cho tôi những lời khuyên để tôi có thể vượt qua nó và trở về với cuộc sống, với bản chất thật sự của con người mình.
Tôi đã có gia đình và một cậu con trai một tuổi rưỡi. Chồng tôi là một người công nhân bình thường, anh rất tốt bụng, yêu thương vợ con hết mực… nhưng anh cũng là một người rất cục tính. Anh cục tính tới mức không bao giờ nói với vợ một lời ngọt ngào, cũng như không tặng cho vợ những món quà bất ngờ trong bất cứ một dịp kỉ niệm hay ngày lễ nào.
Còn tôi, tôi cũng chỉ là một người phụ nữ bình thường. Tôi là kế toán của một cơ quan nhà nước. Tôi yêu chồng, yêu con, tôi sẵn sàng làm tất cả mọi việc khó nhọc nhất vì gia đình nhỏ của mình… và hơn hết, tôi hiểu anh, trân trọng anh, cũng như không bao giờ để ý đến sự vô tâm của chồng dành cho mình.
Cuộc sống của vợ chồng tôi không phải quá sung túc nhưng cũng đủ để chúng tôi có thể trang trải cho cuộc sống hàng ngày của gia đình. Tôi sẽ ngập tràn trong cuộc sống hạnh phúc và sự yên ấm của gia đình nếu như không có người đàn ông ấy xuất hiện trong tâm trí tôi.
Anh ấy là trưởng phòng của tôi, một người đàn ông đẹp trai, phong độ và thành đạt. Anh cũng đã có vợ và hai đứa con xinh xắn. Anh vào cơ quan của chúng tôi cũng đã được gần 5 năm và là cánh tay đắc lực của sếp, còn tôi là nhân viên vào sau anh hai năm.
Suốt thời gian làm cùng nhau, tôi luôn coi anh là lãnh đạo của mình. Cứ mỗi lần anh phân công công việc cho tôi cũng là những lần tôi hoàn thành rất tốt những công việc đó. Làm việc, tiếp xúc nhiều với anh, tôi thấy anh là một người đàn ông có trách nhiệm với gia đình, yêu thương vợ con.
Mỗi lần cơ quan tôi có dịp liên hoan cùng nhau, anh luôn tự hào và hạnh phúc khi ai đó hỏi tới vợ và những đứa con yêu của anh. Mỗi ngày, anh luôn sắp xếp công việc của mình hợp lý để trở về với gia đình sớm nhất có thể. Anh sống rất nghiêm túc, không bao giờ buông lời tán tỉnh với bất cứ đồng nghiệp nữ nào trong cơ quan, mặc dù nhân viên nữ nơi cơ quan tôi làm việc chiếm tới một nửa. Cũng chính vì sự chỉn chu, nghiêm túc của anh nên tôi không nghĩ rằng, đến một ngày nào đó, anh lại chú ý đến tôi.
Một hôm, anh phân công tôi đi liên hệ công tác với một đơn vị cách cơ quan tôi chừng 8 km. Buổi chiều, khi gần hết giờ làm việc thì tôi bất ngờ nhận được điện thoại của anh,“Em đã làm xong việc chưa?”. Cuộc điện thoại ấy không khiến tôi bất ngờ vì hàng ngày ở cơ quan, anh vẫn thường hỏi nhân viên của mình như vậy. Tôi trả lời, “Em xong rồi, đang trên đường về anh ạ!”. Anh nói tiếp,“Anh đang ngồi ở quán nước. Anh muốn gặp và nói chuyện với em”.Không một chút đắn đo, suy nghĩ nên tôi nhận lời ngay vì tôi nghĩ rằng,"chắc có việc gì đột xuất nên anh mới hẹn gặp mình lúc này"…Thế nhưng, sự việc không phải đơn giản như tôi nghĩ…
Khi tôi vừa đến nơi, anh đã nhìn tôi với anh mắt đầy thân mật… ánh mắt ấy khiến tôi cảm thấy bối rối. Ngồi xuống ghế, tôi uống vội một ngụm nước của anh đã gọi cho tôi từ trước để lấy lại bình tĩnh. Anh chủ động:
- Anh đã để ý đến em từ rất lâu rồi, em có biết không?
- Anh nói gì kì vậy? Hôm nay có việc gì hả anh?– Tôi bối rối.
Rồi bất ngờ anh ngồi sụp dưới chân tôi, ôm vòng qua người tôi khiến tim tôi đập loạn lên vì run sợ. Từ trước tới nay, tôi chưa bao giờ có cảm giác như vậy.
- Anh yêu em, Hoài ạ! Hãy làm người bạn tri kỷ của anh, em nhé! Anh có rất nhiều điều muốn chia sẻ cùng em!– Nói rồi, anh nhìn tôi say đắm.
Lúc đó, tôi không thể nào giữ được bĩnh tĩnh trước anh nên tôi đã chạy ra khỏi quán và lao lên xe về luôn, mặc anh ngồi lại một mình nơi ấy.
Từ hôm đó, cứ mỗi lần đến cơ quan, tôi lại nhận được từ anh những ánh nhìn đầy thiện cảm. Anh rất quan tâm tôi và thường xuyên nhắn tin cho tôi với những lời lẽ thân thiết, yêu thương… Và rồi, cũng chẳng biết từ lúc nào, tôi đã có tình cảm với anh và không lâu sau đó thì tôi đã nhận lời đi chơi cùng anh.
Cũng vì có nhiều thời gian ở bên nhau nên tình cảm của chúng tôi đã đi quá giới hạn cho phép. Dường như, tôi không còn là mình nữa, không còn là người vợ ngoan hiền của chồng, người mẹ mẫu mực của con… mà tôi đã trở thành một người đàn bà lừa chồng, dối con mình.
Ở bên anh, tôi có cảm giác rất vui vẻ, thoải mái và hạnh phúc. Tôi cũng đã nhận từ anh những nụ hôn ngọt ngào, những nụ hôn mà từ khi quen biết và chung sống với chồng mình, tôi chưa bao giờ có… nhưng có một điều rất lạ là từ khi làm "chuyện ấy" với anh, tôi chưa bao giờ có được cảm giác thỏa mãn như khi làm với chồng mình.
Sau mỗi lần gần gũi với anh như vậy, tôi thấy mình thật vô liêm sỉ, tồi tệ và hư hỏng… bởi tôi vốn không phải là một con người như thế! Vậy mà giờ đây, tôi đã ngoại tình… tôi ân hận và tự nhủ mình phải quên anh vì anh cũng đã có gia đình, anh cũng rất yêu thương và bảo vệ gia đình giống như tôi vậy.
Tôi hẹn gặp anh và nói với anh rằng,“Hãy dừng lại khi mọi việc chưa bị bại lộ. Hãy giữ gìn hạnh phúc gia đình của chúng ta, anh ạ!”… nhưng anh đã ôm tôi vào lòng và nói,“Mình đến với nhau là để chia sẻ tình cảm, để động viên nhau chứ chúng ta vẫn bảo vệ gia đình mình mà em”… Rồi tôi lại ngây ngất trong vòng tay ấy và quên đi tất cả trách nhiệm, nghĩa vụ của một người vợ, người mẹ trong gia đình.
Giờ đây, tôi cảm thấy rất mệt mỏi… Tôi thấy có lỗi với chồng con mình và tôi muốn bù đắp tất cả những lỗi lầm tôi đã gây ra cho họ, muốn dừng lại trước khi chưa quá muộn… nhưng dường như tôi không thể làm được.
Liệu tôi có thể được chồng mình tha thứ không? Và tôi có thể quay lại từ đầu với chồng mình không?
Xem thêm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét